jiā rén
佳人
dù fǔ
杜甫
jué dài yǒu jiā rén , yōu jū zài kōng gǔ 。
绝代有佳人,幽居在空谷。
zì yún liáng jiā zǐ , líng luò yī cǎo mù 。
自云良家子,零落依草木。
guān zhōng xī sāng bài , xiōng dì zāo shā lù 。
关中昔丧败,兄弟遭杀戮。
guān gāo hé zú lùn , bù dé shōu gǔ ròu 。
官高何足论,不得收骨肉。
shì qíng è shuāi xiē , wàn shì suí zhuǎn zhú 。
世情恶衰歇,万事随转烛。
fū xù qīng báo ér , xīn rén yǐ rú yù 。
夫婿轻薄儿,新人已如玉。
hé hūn shàng zhī shí , yuān yāng bù dú sù 。
合昏尚知时,鸳鸯不独宿。
dàn jiàn xīn rén xiào , nà wén jiù rén kū 。
但见新人笑,那闻旧人哭。
zài shān quán shuǐ qīng , chū shān quán shuǐ zhuó 。
在山泉水清,出山泉水浊。
shì bì mài zhū huí , qiān luó bǔ máo wū 。
侍婢卖珠回,牵萝补茅屋。
zhāi huā bù chā fā , cǎi bǎi dòng yíng jū 。
摘花不插发,采柏动盈掬。
tiān hán cuì xiù báo , rì mù yǐ xiū zhú 。
天寒翠袖薄,日暮倚修竹。
还没有人评论哦,赶紧抢一个沙发吧!